Cha không còn bên đời
Tôi cứ suy nghĩ mãi về hình ảnh cô bé ngồi khóc tủi thân một mình, khi nghe tin người Cha thân yêu của mình qua đời vì đột qụy nơi quê nhà. Tin dữ đến quá bất ngờ, rơi đúng vào thời điểm thế giới đang gồng mình chống đỡ đại dịch Covid-19, cô bé chẳng có sự lựa chọn nào và trở nên bế tắc tuyệt vọng vô cùng. Tôi chỉ biết xoa nhẹ đầu cô bé, nói với cô bé “Biết làm thế nào bây giờ, em cứ buồn cứ khóc cho hết đi”.
Có mất mát nào to lớn bằng mất Mẹ, mất Cha??? Có ân hận nào bằng việc không được ở bên Mẹ, bên Cha trong khoảnh khắc cuối cùng của NGƯỜI nơi trần thế??? Cô bé còn đang trên con đường theo đuổi những khát khao, những hoài bão của tuổi trẻ nơi đất khách quê người; mong chờ ngày gặt hái được những thành quả để trở về hân hoan báo tin mừng vui cho Cha Mẹ… Vậy mà…
Dẫu biết đời là VÔ THƯỜNG, nhưng chúng ta sao tránh khỏi sự hụt hẫng khi nghe tin người thân đột ngột ra đi. Những giọt nước mắt không thể giữ chân NGƯỜI ở lại bên đời. Thời gian bên nhau ta cứ ngỡ thật dài để rồi trong giây lát xa cách là mãi mãi. Lúc còn sống, còn có thể nhìn thấy nhau, còn có thể gặp nhau để hàn thuyên tâm sự.. cớ sao chúng ta cứ mải miết hối hả giữa dòng đời để rồi đánh mất đi những cơ hội đó???
Thương cô bé và nhìn lại chính bản thân mình, để biết trân trọng những phút giây đáng quý bên Cha Mẹ, để biết yêu thương quan tâm Cha Mẹ nhiều hơn, vì họ đang dần già đi và thời gian sẽ cướp họ xa khỏi tầm tay của chúng ta mà không hề báo trước.
Gửi cô bé cảm xúc của tôi vào những câu thơ đượm buồn, cơn bão qua đi và mặt trời sẽ lại ló rạng, chúc cô bé sẽ vững bước trên con đường mình đã chọn và đang đi, dù biết rằng trong cô bé đâu đó là khoảng lặng mênh mông vô tận.
Ngày Con về, không còn thấy bóng Cha
CHA – Nguyễn Mạnh Tùng – Montreal 23/10/2020
Bước loanh quanh, đợi Con trước hiên nhà
Trao cho Con cái ôm ấm hiền hòa
Cười với Con đôi mắt sáng mừng ca
Ngày Con về, cảm xúc Con vỡ òa
Chân Con run, đôi mắt Con lệ nhòa
Con tìm Cha trong ký ức một thời
Gọi tiếng Cha, gió cuốn vội lên trời
Cha đi xa, Cha chẳng còn bên đời
Con thẫn thờ, ngồi khóc như trẻ con
Trong lòng Con là hỗn đội rối bời
Mưa đổ ào, như thấu hiểu lòng Con
Con chìm sâu trong giấc ngủ mơ màng
Nghe bên tai, giọng Cha nói nhẹ nhàng
Nín đi Con, Cha đã về đây rồi
Vui lên Con, vì Có Cha đây rồi